Ngựa có đặc tính không giống với những gia súc khác, đó là trong đêm tối, bất kể lúc nào chúng cũng đều nhắm mắt ngủ đứng. Thói quen này là do di truyền lại từ tổ tiên ngựa hoang.
Những con ngựa hoang sống trên thảo nguyên hay sa mạc rộng mênh mông, trong thời xa xưa nó vừa là đối tượng bị săn bắt của loài người vừa là thức ăn của các loài thú dữ. Ngựa không giống như trâu, dê có thể dùng sừng để quyết đấu, biện pháp duy nhất chỉ là bỏ chạy để thoát thân. Cơ thể chúng dài, tứ chi khỏe, rất thích nghi với kha năng này. Mặt khác, những động vật ăn thịt như hổ, báo, chó sói, … đa số đều hoạt động về đêm. Vì vậy, những con ngựa hoang không dám thảnh thơi ngủ trong đêm tối, ngay cả ban ngày chúng cũng chỉ dám đứng ngủ gật và luôn luôn đề cao cảnh giác.
Ngựa nhà mặc dù không gặp nguy hiểm bởi kẻ thù hoặc bị con người săn bắt như ngựa hoang nhưng chúng được thuần hóa từ ngựa hoang. Vì vậy, thói quen ngủ đứng của ngựa hoang vẫn còn được giữ đến ngày nay.
Ngoài ngựa, lừa cũng có thói quen ngủ đứng bởi vì môi trường sống của tổ tiên chúng gần giống với ngựa hoang.