Tôi đang đi cùng con tới trường và bàn luận về một bộ phim truyền hình mà con tôi rất thích. Chúng tôi nói về mối quan hệ căng thẳng giữa một bà mẹ chồng và đứa con dâu. Con tôi nói rằng mẹ chồng không thích nàng con dâu bởi vì bà không thích cách nấu ăn của nàng. Tôi bảo con thử nghĩ sâu xa hơn và hình dung nguyên nhân thực sự. Sau một lúc bàn luận, cả hai đều phát hiện điều ẩn bên dưới: chúng tôi cho rằng lý do thực sự bà mẹ chồng không thích con dâu đó là bà ta cảm thấy bị đe dọa bởi tình yêu giữa con mình với người vợ. Người mẹ nghĩ rằng mình sẽ mất đi đứa con trai. Vì thế bà tỏ ra khắc nghiệt với con dâu và không bao giờ khen ngợi điều gì.
Câu chuyện khiến tôi nghĩ đến lời khen nơi làm việc (ngay cả ở nhà). Một điều hiếm có. Lời khen, theo tôi, giống như mặt trời: bạn càng cho đi, mọi sự chung quanh bạn càng tỏa sáng. Tuy nhiên, đa số lại không tặng lời khen miễn phí (dù thực sự nó miễn phí). Theo khảo sát của tổ chức Gallup, lý do số một khiến nhiều nhân viên rời bỏ nơi làm việc cũ là họ không cảm thấy được cấp trên trân trọng. Đa số các nhà quản lý đều không tỏ sự trân trọng hoặc nói lời ngợi khen. Bởi vì họ nghĩ rằng như thế khiến họ trở nên kém cỏi.
Theo tôi, đây mới là sự thật: Hãy trao tặng lời khen cho mọi người chung quanh khi họ đáng được hưởng nhất, bạn sẽ vĩ đại hơn. Điều đó nâng tầm vóc của bạn ở nơi làm việc dưới mắt những người chung quanh. Đừng giấu giếm những gì các thành viên quanh bạn đang mong mỏi. Tất cả chúng ta đều muốn cảm thấy mình đặc biệt. Bạn cũng vậy. Và nàng dâu kia cũng thế.