12: Lựa chọn – Bài học quan trọng trong cuộc đời

“Cuộc đời là vô số những lựa chọn lớn nhỏ khác nhau dệt thành.”

Ngạn ngữ

Có lựa chọn, có từ bỏ

Trên đường đời, học cách vượt qua cái bóng của sự thành công hay thất bại đều vô cùng mệt mỏi, chỉ khi bạn biết cách lựa chọn, biết cách từ bỏ, bạn mới có thể bước một chặng đường thật thoải mái. Có người nói: “Chúng ta đều cần có sự lựa chọn, biết từ bỏ, mới có thể có được nhiều hơn. Tuy đạo lý này vô cùng đơn giản, nhưng để thực hiện được nó lại vô cùng phức tạp.” Lựa chọn chính là kim chỉ nam trên con đường thành công của bạn, chỉ có những người hiểu được năng lực của bản thân mới có thể biết cách lựa chọn, mới có thể có được một cuộc sống tươi sáng hơn.

Có một học giả đã từng nói: “Từ bỏ chính là một lựa chọn sáng suốt của những con người thông minh trước cuộc đời, chỉ cần biết cách từ bỏ đúng lúc mới có thể cứu vãn tình thế.” Cuộc sống cũng như một vở kịch, mỗi người đều là đạo diễn của chính mình, chỉ có những người biết cách từ bỏ mới có thể sáng tạo ra những bộ phim hay và hấp dẫn, mới có thể mở ra con đường thênh thang cho chính mình.

Lựa chọn và từ bỏ không phải là những giải pháp tiêu cực, mà cần sự tư duy có trí tuệ và một tấm lòng bao dung khoáng đạt. Hơn nữa trên con đường lựa chọn cho cuộc đời, trên con đường cạnh tranh có sự lựa chọn những lựa chọn, biết từ bỏ một cách khôn khéo là vô cùng quan trọng.

Một nữ nghệ sĩ chơi đàn đã nói: “Ngay từ đầu tôi đã quyết định nhất định không thể để cho quan điểm của người khác ngăn cản tôi trở thành một nhà soạn nhạc tâm huyết”, từ năm 8 tuổi cô đã bắt đầu học piano. Cùng với năm tháng, tình yêu của cô đối với âm nhạc ngày càng tăng, thế nhưng điều bất hạnh là thính lực của cô ngày càng giảm sút, bác sĩ kết luận điều này là do sự thương tổn khó có thể bình phục của hệ thần kinh. Cho đến năm 12 tuổi, cô hoàn toàn không còn nghe thấy gì nữa. Thế nhưng tình yêu của cô đối với âm nhạc vẫn không hề dừng lại, cô đặt ra mục tiêu phải trở thành một nghệ sĩ chơi piano độc xướng, tuy lúc đó chưa có một nghệ sĩ nào như vậy. Để có thể biểu diễn, cô đã học rất nhiều cách để có thể nghe được những bản nhạc do người khác trình diễn, cô luôn mặc áo dài tay để đánh đàn, để có thể cảm nhận được sự chuyển động của những nốt nhạc. Cô quyết tâm trở thành một nghệ sĩ âm nhạc đích thực chứ không phải là một nghệ sĩ điếc. Thế là cô bèn đăng ký vào một học viện nổi tiếng, vì từ trước tới nay cưa hề có một ai có khiếm khuyết đăng ký học trường này, nên các giáo viên trong trường từ chối nhận cô. Thế nhưng bài biểu diễn của cô đã chinh phục hầu hết giáo viên trong trường, nên cô vào trường một cách thuận lợi, và khi tốt nghiệp nhận được bằng cấp cao. Từ đó, cô đặt ra mục tiêu là trở thành một chuyên gia đánh đàn độc tấu. Đến nay, cô đã làm một nghệ sĩ được hơn chục năm. Vì đã quyết tâm cố gắng, không vì lời chẩn đoán của bác sĩ mà từ bỏ ước mơ của mình, bằng sự nhiệt tình và niềm tin nên cuối cùng cô đã thành công.

Viết một bình luận

error: Content is protected !!