“Yên tĩnh ngồi ngẫm lại chuyên đã qua, thư thả để luận chuyện thế gian.”
Ngạn ngữ
Một thái độ rõ ràng
Giữa người với người đôi khi vì một vài sự việc mà chúng ta không thể lãng quên mà tạo nên những vết thương lòng, nếu chúng ta có thể thay đổi bản thân nhìn nhận người khác một cách khoan dung, chắc chắn bạn sẽ đạt được những thành quả ngoài ý muốn.
Năm 1912, khi con tàu Titanic sắp chìm xuống đại dương, ông Guggenheim đã quyết định đưa chiếc áo phao của mình cho một nữ hành khách, thắt chặt dây an toàn, mặc áo vest và bình thản đối diện với thần chết như một quý ông thực thụ, cho dù ông đã chết dưới lòng đại dương sâu thẳm, thế nhưng sự hào hiệp của ông vẫn còn lưu danh muôn thuở.
Cũng cùng năm đó, Otzi cùng với đoàn thám hiểm đến Nam Cực, ông bị thương nặng, chỉ có thể bò để tiến lên phía trước, mà việc đến Nam Cực đã trở nên gấp rút không thể tiếp tục trì hoãn. Để không liên lụy đến mọi người, Otzi đã đưa ra một quyết định đặc biệt. Một buổi tối, ông đã nói với các thành viên trong đoàn thám hiểm: ”Tôi cần ra ngoài đi ngao du một chuyến, có lẽ phải một thời gian nữa mới trở về được.” Ngày hôm đó, ông đã ra đi và không bao giờ trở lại. Ông đã từ bỏ cơ hội sống sót của bản thân mình với mục đích trút đi gánh nặng cho đoàn thám hiểm, đó là một bản chất hào hiệp dũng cảm của bậc quân tử.
Vào một ngày năm 1957, nhạc sĩ Moses nhận được thư của Saide. Cô đề xuất Moses nên viết một ca khúc với chủ đề ”Vào một ngày khi trái tim anh tan vỡ, em sẽ đến bên anh và xóa mờ vết thương trong tim anh.” Năm năm sau, Moses đã viết một ca khúc có tên ”Ở bên em” và ông đã tìm được một nhà thu âm, từ đó, ca khúc luôn song hành cùng cái tên ”Moses và Saide cùng sáng tác.” Chỉ là một lời đề xuất nhỏ nhưng đã giúp Moses kiếm được một khoản tiền không hề nhỏ. Từ đó có thể thấy, Moses cũng thực sự là một bạc quân từ.
Trong thực tế, sự quân tử không chỉ tồn tại trong sự sống và cái chết, trong cuộc sống hàng ngày, những sự khiêm tốn, lịch sự, lịch thiệp chẳng phải chính là quân tử đó sao?
Một người phụ nữ đến trung tâm tư vấn, nói với bác sĩ một cách tử phận, cô cảm thấy làm việc nhà quá khó khăn, cả ngày luôn chân luôn tay không ngừng nghỉ, cuộc sống thực sự quá mệt mỏi. Bác sĩ hỏi cô đã làm những việc gì, cô bèn kể ra hàng đống công việc, riêng việc dọn dẹp giường chiếu mỗi ngày cũng tốn rất nhiều thời gian. Bác sĩ khuyên cô nên thử một tuần không dọn dẹp giường xem sao. Một tháng sau, người phụ nữ nọ lại đến trung tâm tư vấn, nói với bác sĩ rằng: Hiện nay cô không còn phải dọn dẹp ga giường mỗi bữa sáng nữa, cô cũng không còn lau cửa kính đến sạch bong nữa, cô cũng không còn phải lai đi lau lại sàn nhà nữa. Trong thời gian rảnh rỗi, cô chơi cùng con, đi dạo với cha mẹ, đánh cầu lông, luyện tập thể dục, cùng tận hưởng những niềm vui trong cuộc sống.