52: Khó khăn – Món quà quý giá nhất mà cuộc sống dành tặng cho chúng ta

”Mọi việc trên đời này không có gì là tuyệt đối, những khó khăn của mỗi người cũng không giống nhau. Khó khăn đối với thiên tài chỉ là hòn đá nhỏ, đối với kẻ mạnh là một niềm hạnh phúc, đối với kẻ yếu là đại dương vô biên.”

Ngạn ngữ

Không phụ lòng mình

Khó khăn rất quan trọng đối với cuộc sống của chúng ta! Chỉ cần chúng ta biết cuộc đời còn lắm chông gai, chỉ cần chấp nhận và hiểu được điều này, chúng ta sẽ không còn cảm thấy chán nản trước những khó khăn. Tính tự kỷ luật chính là một phương án quan trọng hàng đầu để giải quyết mọi khó khăn. Mất đi điều này, bạn không thể giải quyết bất kỳ khó khăn trở ngại nào. Một tính kỷ luật mang tính cục bộ sẽ chỉ giải quyết được những vấn đề mang tính cục bộ, tính kỷ luật toàn diện sẽ giải quyết được vấn đề một cách toàn diện. Tiếp theo đó, khi đối diện với khó khăn, bạn cần quan tâm đến thái độ của bản thân mình, không nên quan trọng hóa hoàn cảnh khách quan, chỉ cần bạn có sự nhiệt tình, có ý chí kiên cường và sự dũng cảm, bạn sẽ nhất định chiến thắng khó khăn.

Con người bước qua tuổi trung niên ắt sẽ nghĩ đến cái chết, khi nghĩ đến cái chết sẽ đi đâu, bạn sẽ tìm đến quyển sách này, trong cách viết:  cái chết là một hành lang dài. Bạn đi từ bên này đến bên kia, bạn trước tiên sẽ nhìn thấy một thảo nguyên xanh mát, sau đó sẽ nhìn thấy những thành phố với rất nhiều người, họ đều đang rất bận rộn, bạn cũng sẽ làm việc cùng họ, bạn không có gì khác với khi bạn còn sống.

Có sách nói, chết nghĩa là hồn lìa khỏi xác, linh hồn trôi dạt trong không trung, bạn không còn cảm nhận được niềm vui, không còn thấy nỗi buồn, đó chính là một sự vui thú bất tận. Có sách còn viết, khi một người chết đi, họ đến một thế giới khác, họ sẽ nhìn thấy những cảnh tượng không giống nhau, nghe những âm thanh hỗn loạn huyên náo, bạn cũng sẽ chọn lựa kỹ càng.

Ngoài cách nói về cái chết giống nhau như địa ngục và thiên đường thì vẫn còn nhiều cách lý giải khác về cái chết. Xem chừng chúng ta đều hướng tới thiên đường với niềm vui bất tận. Trước kia tôi cũng từng như vậy, nhưng gần đây tôi đã suy nghĩ nhiều và tôi tự hỏi, cái gì là niềm vui bất tận? Nếu niềm vui là bất tận, không có sự u sầu, làm sao chúng ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của niềm vui? Chúng ta không thể đưa ra định nghĩa đầu là sự hạnh phúc bất diệt. Nếu ngày hôm nay vui, mai cũng vui và hạnh phúc, không có điểm bắt đầu và cũng không có điểm kết thúc, vậy làm sao có được ý nghĩa cả cuộc đời?

Viết một bình luận

error: Content is protected !!