Thêm một câu chuyện khó tin, lố bịch và nực cười khác về một chính sách ngu ngốc.
Được sự tán thành của đại diện phòng nhân sự, người luôn có hàng chồng đơn từ và báo cáo, ông chủ kém cỏi quyết định kiểm điểm sáu tháng một nhân viên ưu tú.
Ông chủ:
– Anh là kỹ sư giỏi nhất mà tôi có. Anh là người giải quyết vấn đề tuyệt vời nhất mà tôi từng làm việc cùng. Anh nhận được hàng loạt thư cảm ơn, khen ngợi của khách hàng.
Nhân viên:
– Cảm ơn ông chủ.
Ông chủ:
– Nhưng …. (Chính sách khống chế luôn có từ “tốt và nhưng”) nhưng anh và những nhân viên làm việc cho anh lại không thu về những bản kê khai chi tiêu đúng thời hạn. Thời hạn tôi đưa ra chỉ có một tuần. Và có hàng loạt bằng chứng về việc phòng của anh thu các khoản chi chậm trễ tới hai, ba, thậm chí bốn tuần.
Nhân viên:
– Đó là bởi vì chúng tôi thường xuyên phải đi công tác nước ngoài hai hay ba tuần cùng trong thời điểm đó.
Ông chủ:
– Và anh còn không tham gia 100% vào các cuộc vận động tiền từ thiện năm nay.
Nhân viên:
– Tôi nghĩ đó là tình nguyện.
Ông chủ:
– Và anh không ghi chép chính xác, cập nhật về ngày nghỉ phép của nhân viên trong phòng. Và chẳng có nhân viên nào đóng góp vào xây dựng PAC (Ủy ban hành động chính trị) của công ty.
Nhân viên:
– Một vài người theo chủ nghĩa tự do.
Ông chủ:
– Tôi sẽ kiểm điểm anh. Mọi việc anh đều hoàn tất nhưng anh không tuân thủ chính sách. Anh làm việc quá phóng túng.
Nhân viên:
– Điều đó có gì xấu.
Ông chủ và đại diện phòng nhân sự đồng thanh:
– Anh không tuân thủ các nguyên tắc.
Đừng để những nguyên rắc làm giảm thành tích. Đừng để những chính sách hà khắc làm hỏng những người ưu tú. Quá nhiều chính sách là dấu hiệu cảnh báo công ty đang tuyển những nhân viên yếu kém, những người không có khả năng tự đào sâu suy nghĩ. Ông chủ vĩ đại chỉ tuyển dụng những người không theo chính sách và không cần một sách lược nào cả. Điều này giúp ông chủ và tổ chức tiết kiện tối đa thời gian và tiền bạc.